“Phụ nữ nên đẹp, càng đẹp càng tốt, đẹp nhất có thể ấy. Cái gì xấu thì sửa, đừng quá đà là được. Đẹp thì tự tin hơn. Bây giờ mình vẫn chưa đẹp so với mọi người. Nhưng chắc cũng ở mức đẹp của mình rồi, tạm thời thì mình ưng ý với thay đổi lần này. Nếu mình tìm được cách gì thay đổi theo hướng tích cực hơn thì mình sẽ cố gắng!” Cùng tamsugiadinh tìm hiểu phẫu thuật độn cằm như thế nào qua bài viết dưới đây nhé!
Phẫu thuật độn cằm là gì
Một phương pháp khá phổ biến và hiệu quả giúp khuôn mặt cân đối hơn. Nâng cao hình dạng cằm
Phẫu thuật độn cằm thường được thực hiện bằng cách cắt một vết dưới cằm và sau đó bác sĩ sẽ chèn 1 lớp silicon cứng để tạo hình cho khuôn mặt sau vết mổ.
Phẫu thuật gì cũng vậy luôn có rủi ro và ưu điểm. Kể cả độn cằm nên các bạn cân nhắc việc sửa sắc đẹp nhé.
Tháo miếng độn cằm có được không
Sau một thời gian nhất định khi thể trạng của bạn ở tình trạng tốt nhất thì có thể tháo miếng độn cằm nếu như khách hàng không ưng ý hoặc gặp một số biến chứng nhất định thì có thể tháo miếng độn cằm.
Tuy nhiên, theo các bác sỹ lâu năm trong nghề khuyên rằng không nên phẫu thuật, tháo miếng độn cằm nhiều lần vì có thể gây nguy hiểm cho chủ nhân và tình trạng không còn hoàn hảo.
Khi nào nên tháo miếng độn cằm
- Nhiễm trùng
Vùng cằm sau khi phẫu thuật bị xưng đỏ gây đau nhức. Có sự can thiệp của thuốc kháng sinh, giảm đau nhưng không hề giảm nhẹ và tái phát nhiều lần.
- Chảy máu
Tình trạng chảy máu ngoài xảy ra ngay tại vết mổ và bên trong khoang miệng thì nên tháo miếng độn cằm
- Biến dạng
Sau khi lành lặn thấy cằm bị lệch sang một bên hoặc miếng độn cằm không nằm đúng vị trí như lúc ban đầu.
Chia sẻ của người từng phẫu thuật độn cằm
Lâm Mầu khẳng định dáng cằm mới giúp cô xinh đẹp và tự tin hơn, dù quá trình thực hiện không ít hồi hộp và lo ngại. Bài chia sẻ của cô thu hút hàng nghìn lượt “Like, Share” từ bạn bè Facebook. Nếu đang có ý định phẫu thuật độn cằm nói riêng hayphẫu thuật thẩm mỹ nói chung, chị em nên tham khảo bài viết của Lâm Mầu để biết thêm thông tin, cũng như lắng nghe những trải nghiệm thật từ người trong cuộc.
“Vâng. Mới đầu mình cũng không định công khai đâu, để về sau có thể vênh mặt tự hào là mình đẹp tự nhiên đấy. Y tá chụp ảnh, mình còn bảo đừng có post lên nhé. Khổ nỗi là khi làm xong, gặp 10 người thì cả 10 hỏi “Sao khác thế?”, “Làm cái gì thế?”, “Mặt sao thế?”. Rồi khi mình đăng ảnh mọi người cũng tranh nhau hỏi. Trước đó mình đã hỏi tư vấn bên nhóm thẩm mĩ, sau này mình cũng liên tục nhận được tin nhắn hỏi xem đã làm (PTTM) chưa, như thế nào rồi, ổn không, và 1000 câu hỏi vì sao nữa, chắc phải trên 100 tin nhắn ạ, nên mình đã hứa chia sẻ thì sẽ chia sẻ luôn.
Lý do mình làm phẫu thuật độn cằm là vì cằm mình nhìn giống trong ảnh đó: Bị ngắn, tụt hẳn vào trong, nhìn nghiêng rất mất thẩm mĩ, còn khi nhìn thẳng thì miệng rất hô. Bạn nào cũng bị răng hô thì làm cằm đảm bảo cải thiện nhé. Độn cằm nhô hẳn ra làm mặt dài hơn, thanh thoát hơn, đại khái trông sang hơn và không vẩu nữa. Muốn biết mình có bị thiếu cằm, hô, cằm lẹm hay không thì hãy đặt tay thẳng hàng từ chóp mũi-nhân trung-cằm. Nếu 3 điểm đó không chạm thành 1 đường thẳng thì nên độn luôn. Tiếp theo là đo độ dài: Khoảng cách từ đỉnh trán đến chân mũi phải bằng khoảng cách từ lông mày đến cằm. Nếu tỉ lệ không bằng nhau thì cũng nên độn luôn.
Các bước chuẩn bị của mình như sau,
Mình đã tìm hiểu trước khi phẫu thuật 1 tháng trời: Cày nát các thể loại google, các nhóm thẩm mĩ, phẫu thuật độn cằm v.v… Mình cũng đi tư vấn đủ loại thẩm mỹ viện (TMV) từ to đến nhỏ, các bác sĩ từ Nam ra Bắc, bệnh viện từ lớn đến bé. Sau đó thì mình chọn làm tại chỗ của bác sĩ T.H vì bạn mình làm mũi ở đấy xinh ơi là xinh.
Mình chọn loại sụn đắt nhất của bác sĩ bên đó là loại sụn siêu mềm, có giá 20 triệu, vì nó to phù hợp với độ thiếu của cằm mình. Còn có 1 loại khác giá 15 triệu, nhỏ hơn, đứng hơn nữa, nhưng mình không thích. Mình miêu tả rất kĩ với bác sĩ là mình muốn cằm mình nó sẽ thon xuống, nhô ra như thế nào một cách rất kĩ càng. Bác sĩ cũng nói là miếng độn cằm của mình được bảo hành vĩnh viễn. Hầu như bác sĩ nào cũng sẽ rạch đường trong miệng, phía trong môi dưới ấy, vì đường trong không để lại sẹo, và có vẻ như độn vào dễ hơn là đường ngoài thì phải.
Khi đến làm phẫu thuật, các bạn nên mặc áo 2 dây để khi đến mặc luôn áo bệnh nhân, đỡ phải cởi ra tra vào đụng lung tung vào chỗ vừa làm. Các bạn cũng nên mặc quần ngắn hoặc dễ cởi vì phải thay quần bệnh nhân để buộc máy đo huyết áp. Các bạn nên mang dư thêm tiền để mua thuốc và nhiều thứ phát sinh. Trước khi phẫu thuật, hãy nói rõ các bệnh cho bác sĩ, hay dị ứng cái gì. Mình bị huyết áp thấp và nói ngay từ đầu nên được hưởng vài chế độ đặc biệt, lát sẽ kể. Ngoài ra, hãy “mang theo” 1 đứa bạn thân và cái sạc pin. Đến đấy chưa chắc được phẫu thuật luôn vì còn đủ thứ xét nghiệm, chờ đợi các kiểu. Chọn đứa nào kiên nhẫn ấy, như con bạn thân mình đợi lâu quá, nó đi mua quần áo ạ. (Vâng. Mua quần áo trong khi bạn đang mổ!)
Đừng quên, trước khi đi nhớ ăn 1 bữa thật no, no ứ vào, vì về sau sẽ phải nhịn cả tuần đấy, cũng không cần trang điểm vì đến đấy thì cũng tẩy hết đi.
Và đây là những chuyện kinh dị khi phẫu thuật:
Mới đầu là phải xét nghiệm máu: Chích kim tiêm vào ven ấy, đau lắm nhưng chịu đựợc. Mình nghĩ thế là dã man rồi, hoá ra chưa phải. Khi lên phòng mổ, mình được y tá cho mặc quần áo bệnh nhân nè, lau mặt nè, sát trùng cả vùng mặt và trong mồm nè. Trong ảnh nhìn mặt vàng vàng là do thuốc sát trùng đó. Sau đó thì họ cắm dây truyền, máy huyết áp, và che mắt mình lại. Vì mình kêu là bị huyết áp thấp, cứ rên rỉ là sợ lắm, sợ dã man, không chịu được đau. Mà ai bị huyết áp thấp thì biết đấy, cứ sợ và lo lắng thì tụt huyết áp, nên bác sĩ truyền cho mình trước 1 lọ giảm đau, 1 lọ kháng sinh chống viêm và 1 chai nước muối sinh lý.
Bác sĩ xuất hiện, ốp miếng sụn vào cằm mình, sau đó gọt dũa, cắt tỉa gì đó, vì bị che mắt rồi nên mình chỉ đoán thôi, vì cứ thấy chỉnh chỉnh rồi ốp lại vào cằm khoảng 4, 5 lần. Vâng, giây phút hồi hộp đã đến: bác sĩ bắt đầu tiêm tê. Mình ngó qua chỗ che mắt thấy cái kim tiêm, nó dài như 1 que đũa. Bác sĩ bảo chị y tá là “Cầm tay em ý đi!”. Chị ấy cầm tay mình rất nhẹ nhàng đằm thắm. Mình đã có dự cảm không lành rồi, nên tóm chặt tay y tá cầu cứu. Bác sĩ xiên 1 phát vào trong môi… Chưa bao giờ mình trải qua cảm giác đau như thế, và mình hét lên trong vô vọng.
Bác sĩ nhẹ nhàng ân cần hỏi: “Đau lắm à?”, nhưng tay thì không ngừng chọc vào các chỗ khác và banh mồm mình ra, như kiểu xiên từ môi thẳng 1 phát đến tận chóp cằm luôn. Hình như đâm khoảng 5 mũi thì dừng, mình cảm thấy rõ ràng có những dòng ấm ấm chảy dài trên cằm xuống đến cổ, chắc chắn là máu, là máu đấy! Đến bây giờ tả lại vẫn thấy đau khủng khiếp! Sau đó mình được giải thích là đã truyền giảm đau cho mình rồi, không thì còn đau gấp nhiều lần nữa! Đau hơn nữa thì mình ngất rồi, khỏi cần tiêm!
Tiếp theo là bác sĩ rạch các bạn ạ, chả đau nữa vì cứng đơ rồi, chỉ sợ thôi! Cảm giác rõ ràng là lia dao trong mồm, vạch từng thớ thịt ra ấy, rồi nhét sụn vào. Khó tả nhỉ? Bác sĩ mài dũa gì đó trong cằm mình rồi ấn cái silicon vào, ấn vào theo kiểu khoan cắt bê tông đó, có ai hiểu không? Là đu cả người để ấn vào đó, như kiểu đấm thùm thụp vào cằm luôn, có mối thù truyền kiếp nghìn năm cũng chỉ mạnh tay được đến thế. Dã man! À xin nhắc lại là lúc đó không đau nữa rồi nhé, chỉ sợ thôi. Sau khi nhét xong thì khâu vào, khâu chỉ tự tiêu nhé. Khâu xong thì mọi người xung quanh khen nức nở cái cằm mới và lên án cái cằm cũ.
Mình đã nói phía trên là mình bị huyết áp thấp, phải giữ nguyên đầu ở vị trí thấp trong khoảng thời gian 1 tiếng. Mình tụt huyết áp, từ từ ngồi dậy. Việc đầu tiên chào đón chiếc cằm mới là mình nôn. Y tá thì cứ can thôi: “Em ơi vừa làm cằm xong, phải cẩn thận. Trời ơi đừng nôn!”. Nhưng mà nó ra đến họng rồi làm sao mà nuốt được: “Em mà nín là nó phọt ra đằng mũi luôn đó!”. Vậy là mình đành nôn ra hết. Sợ thật, quả đấy mà nhiễm trùng thì…
Sau đó mình về, bạn mình đèo, chưa đau đớn gì, chỉ mệt. Đi trên đường có bà cứ lao vào đầu xe mình. Dù cằm băng bó nhưng đang khó chịu trong người, mình vẫn gắt lên: “Đi đứng thế à?”. Chắc mọi người chỉ nghe thấy ú ớ thôi. Đấy, vẫn cáu được nên thấy ổn. Được bạn mình mua thuốc (khoảng 600 nghìn, cả thuốc bôi lẫn thuốc uống). Bạn mình mua cháo cho hết, 3 ngày mình chỉ ở trong nhà thôi.
Tình hình hậu phẫu của mình như thế này:
Về đến nhà thì mình lại nôn ra toàn máu. Lúc đấy chưa đau, chỉ cảm thấy khó chịu, bực bội, lo lắng. Mình gọi cho bệnh viện hỏi là nôn như thế có sao không, thì được giải thích là máu còn ở cổ thì nôn ra, không sao cả. OK, mình cố gắng húp ít cháo trắng bằng ống hút. Nhưng cổ và mồm còn thuốc tê, cứng đơ, không cử động được, không hút nổi, lại phải xúc từng thìa nhỏ xíu, được nửa bát. Uống thuốc và giảm đau rồi lên phòng, chưa lên nổi phòng thì lại nôn hết ra, cứ nôn liên tục cả tối và đêm hôm ấy. Đau không thể ngủ nổi, ê ẩm, nhức nhối, buồn nôn, chóng mặt, cảm giác như bị ngàn cú đấm vào mồm ấy!
Trần đời chưa bao giờ đau và sợ đến thế. Không ngủ nổi nên mình lên nhóm hỏi mọi người xem có sao không, thì ai cũng bảo thế là bình thường, làm phẫu thuật độn cằm là đau nhất trong các loại PTTM! Được thôi, đâm lao phải theo lao. Cổ mình cứng lại và phản ứng với thuốc tê nên dù không có gì trong bụng vẫn đều đặn vài tiếng nôn 1 lần. Sáng hôm sau thì tình hình có vẻ ổn hơn, mệt quá nên ngủ thiếp đi 1 lúc. Trưa dậy mình đã hút được cháo, và uống 1 viên giảm đau cùng thuốc bác sĩ kê. Lúc đó vẫn đau run rẩy cả người, nhưng có thể chịu được, chỉ còn mệt thôi. Đêm đầu tiên là ác mộng nhất. Tiếp theo thì mình nghĩ mọi thứ đỡ hơn nhiều.
Mình rất đói, rất đói, vô cùng đói. Hút cháo không bao giờ no. Sau đó gầy đi mất khoảng 4kg. Mình nằm thẳng 3 ngày,không rửa mặt, ngừng dưỡng da, kiêng make up và xa lánh bàn chải đánh răng, chỉ liên tục súc miệng nước muối sinh lý, mỗi ngày súc hết 1 chai luôn. Ăn cháo trắng 3 ngày, 2 ngày sau ăn được cháo thịt băm. Bác sĩ bảo kiêng hải sản, nhưng mình kiêng cả rau muống, trứng, thịt bò, thịt gà. À, bác sĩ còn dặn 3 tuần đầu kiêng quan hệ nam nữ. Cái này với mình không quan trọng, nhưng mình vẫn thắc mắc liên quan gì nhỉ? Hạn chế nói cười, cũng khó nói cười lắm vì bị băng cố định cằm mà. Nhớ súc miệng và uống thuốc đầy đủ không thì nhiễm trùng, hoại tử các thứ khổ lắm!
Ngày thứ 3 mình đến khám lại, không có vấn đề gì, thêm là mồm không ngậm vào được, môi lúc nào cũng hé ra kiểu hờ hững hờn dỗi sexy ấy. Ngày thứ 5 mình tự tháo băng, thấy cằm bị lệch. Lúc đấy hoang mang lắm, sợ cực kì, sợ xấu, sợ đau, sợ phải làm lại, sợ mẹ mắng, sợ bố đánh, sợ trời sụp, sợ đủ thứ. Nhưng mọi người bảo vì vẫn còn sưng nên cứ chờ xem sao, sau 1-3 tháng mới ổn định. Mình cũng đành chờ thôi chứ biết kêu ai. 24/24 mình cầm gương, soi mọi lúc, mọi nơi, mọi hoàn cảnh. Mình bắt đầu ăn cơm nhão và được đánh răng.
Ngày thứ 7 mình bắt đầu ăn được cơm bình thường, và bắt đầu dám rửa mặt. Cằm vẫn sưng và phải bôi thuốc Hirudos thì phải, cho tan sưng ấy. Cằm mình chỉ sưng, không bầm tím, chỉ thâm chỗ bác sĩ đâm kim tiêm thôi, thâm sì 3 tuần mới đỡ.
Tháo băng rồi nhưng nói chung vẫn khó khăn lắm vì cằm mình bác sĩ độn nhiều, cứng đơ cả phần dưới mặt luôn ấy! À, bạn mình bảo uống nhiều nước ép dứa cho đỡ sưng, nên ngày nào mình cũng uống 1 cốc! Vẫn cố gắng nằm thẳng càng lâu càng tốt, không chịu được thì mới nằm ngiêng.
Ngày thứ 10 mình có thể nói chuyện bình thường, và sờ được vào cằm. Nó vẫn cứng đơ, chả có cảm giác gì cả, tê tê bì bì. Ăn uống bình thường. Mình nhát nên vẫn nhẹ nhàng tình cảm hết sức có thể. Có thể make up mà không thấy ghê tay rồi, nhưng vẫn hơi sưng.
Ngày thứ 15, mình đã đụng được vào cằm bình thường. Da cảm thấy mềm hơn, bắt đầu có cảm giác ở vùng đấy. Đi ngoài đường không có khẩu trang gió tạt vào, có cảm giác cằm đang bay phần phật trong gió. Đi đâu đông người cũng phải lấy tay che cằm cẩn thận, không thì sợ bị xô vào. Vết mổ phía trong đã lành, vẫn hơi sưng bên phải. Đoạn nối giữa silicon với xương hàm hơi gồ, nhìn thì không thấy, nhưng sờ thì thấy. Ăn được chân gà rồi, nói cười như điên, ngáp được luôn.
Ngày thứ 20, mình đi khám. Bác sĩ bảo phù nề hơi sưng là chuyện bình thường. Sau 3 tháng miếng độn sẽ ôm trọn vào cằm, không sao hết. Bắt đầu cảm thấy đúng đắn khi quyết định làm đẹp! Mọi chuyện mình thấy hoàn toàn ổn, không còn lệch hay khó chịu gì nữa, tuy vẫn hơi cứng nhưng đẹp rồi!
Tản mạn nhiều chuyện khác:
– Mình bị phản đối cực nhiều khi có ý định chỉnh sửa: Bạn bè ngăn cản, người yêu cấm đoán, bố mẹ thì mình giấu nên không biết, đi du lịch về mới biết (Con xin lỗi lần thứ 2002)!
– Có thể bác sĩ này làm cho người này đẹp nhưng chưa chắc làm cho người kia đẹp. PTTM dựa vào tay nghề của bác sĩ 50%, khuôn nền mặt của bạn 30%, và tất nhiên số còn lại là may mắn!
– Mình nghĩ các bạn nên đi tư vấn thật nhiều bác sĩ rồi chọn người nào các bạn cảm thấy hiểu rõ về mặt của bạn nhất, ai mà các bạn tin tưởng ấy, vì thời gian hậu phẫu và chờ đợi hết sưng là cực kì lo lắng!
– Có nhiều trường hơp bị dị ứng chất liệu, nhiễm trùng, lệch, hỏng phải tháo ra rồi. Các bạn cứ từ từ đâu khắc có đó, không phải cuống lên như mình.
– Cuối cùng thì mình chỉ muốn nói: Phụ nữ nên đẹp, càng đẹp càng tốt, đẹp nhất có thể ấy. Cái gì xấu thì sửa, đừng quá đà là được. Đẹp thì tự tin hơn. Đẹp thì mới có quà. Bây giờ mình vẫn chưa đẹp so với mọi người. Nhưng chắc cũng ở mức đẹp của mình rồi, tạm thời thì mình ưng ý với thay đổi lần này. Nếu mình tìm được cách gì thay đổi theo hướng tích cực hơn thì mình sẽ cố gắng!”….
Bài chia sẻ từ Facebook: Lâm Mầu
Cận cảnh quá trình phẩu thuật độn cằm
Phẫu thuật thẩm mỹ có đáng bị lên án không? Gần đây trên các diễn đàn phụ nữ nổ ra cuộc tranh luận về nhan sắc. Một số chị em cho rằng phẫu thuật thẩm mỹ làm hỏng vẻ đẹp tự nhiên, tiềm ẩn nhiều biến chứng có hại cho sức khỏe, không nên cổ súy. Một số khác lại tâm niệm xấu đâu thì sửa đấy, phẫu thuật thẩm mỹ giúp phụ nữ đẹp hơn, tự tin hơn… Bên nào cũng có lý riêng của mình! Từ chia sẻ của Lâm Mầu ở trên, có lẽ chúng ta tìm ra được một ý kiến trung lập và đúng đắn nhất: Nếu bạn chưa hài lòng về nhan sắc, muốn hoàn thiện mình hơn và có đủ điều kiện kinh tế – Bạn hoàn toàn có thể phẫu thuật thẩm mỹ. Đó là nhu cầu và cũng là quyền rất chính đáng! Còn ngược lại, bạn thấy mình đẹp rồi thì thôi, không cần động chạm dao kéo làm gì. Tuy nhiên, cũng đừng vì thế mà xét nét, đánh giá những chị em ủng hộ phẫu thuật thẩm mỹ. Rút cuộc, phụ nữ chúng ta đẹp nhất là khi hài lòng với bản thân mình, phải không?! |
(Theo Tuổi Trẻ Thủ Đô)
Xem thêm những bài viết của Blog Tâm sự về chăm sóc sắc đẹp: Tại đây
- Kem chống nắng Super Perfect The Face Shop review sản phẩm hot nhất
- 6 thứ thay thế bao cao su bọc cậu nhỏ đến chết không nên sử dụng
- Sinh năm 1985 là tuổi gì? Xem Tử vi tuổi ẤT SỬU (1985) cho nam, nữ
- Có hay không những cách xua đuổi âm khí đánh bại ma quỷ hữu hiệu?
- Mơ thấy tuyết rơi báo hiệu điềm báo gì? Đánh con số gì cho phù hợp?
- Thử ngay 4 công thức xào cải làn ăn bao nhiêu vẫn thèm!